Thứ Tư, 25 tháng 5, 2016

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội (2) - 3.4

Chương 4 - Biến mất không dấu vết

Cố Phi Phi và Đỗ Anh Hùng tìm kiếm ở ký túc xá của Tống Nam, trên gối đầu thu nhặt được vài sợi tóc có chứa chân lông, cũng lấy được nước bọt ở ly nước, những vật liệu kiểm nghiệm này đã đủ để kiểm tra DNA.

Hỏi bạn cùng phòng của Tống Nam, họ đánh giá nhân phẩm Tống Nam đều rất tốt, cơ hồ không có bất kỳ sở thích bất lương gì, nhân duyên cũng rất tốt. Về phần quan hệ giữa Tống Nam và chủ nhiệm lớp Issei Sagawa, tất cả các bạn cùng phòng đồng thanh tỏ vẻ hai người qua lại khá thân thiết. Issei Sagawa quả thật cũng biểu hiện quan tâm vượt mức bình thường với Tống Nam, điểm này ngay cả bản thân Tống Nam cũng từng thầm tỏ vẻ không thoải mái lắm với các bạn cùng phòng, nhưng Tống Nam đồng thời cũng nhấn mạnh, Issei Sagawa chưa bao giờ có hành động quá đáng và quấy rối cô. Song trong lúc hỏi, Cố Phi Phi chú ý tới một bạn cùng phòng trong đó, vẻ mặt nói chuyện rất mất tự nhiên, mơ hồ biểu hiện ra dáng vẻ muốn nói lại thôi, liền cố ý giữ lại hỏi riêng cô ta.



Bạn cùng phòng này tự giới thiệu tên Lý Tiểu Hàm, ngủ giường trên của Tống Nam, là người qua lại với Tống Nam nhiều nhất trong trường, cũng là bạn thân nhất, trong lòng Tống Nam có gì cũng đều bộc bạch với cô ta. Lý Tiểu Hàm nói, sự thật không phải như lời Tống Nam nói với mọi người, kỳ thật Issei Sagawa từng nhiều lần ám chỉ muốn "kết giao" với Tống Nam, nhưng đều bị Tống Nam từ chối. Tống Nam vì thế mà vô cùng khổ não, song ngại việc Issei thực tế đã giúp cô rất nhiều, nhất là về mặt công việc đã ủng hộ cô hết mức, cho nên liền chịu đựng không phản ánh với học viện, còn mãi dặn dò Lý Tiểu Hàm đừng để lộ ra chuyện riêng của hai người.
(dịch Bánh Tiêu http://www.banhtieu137.com Nghiêm cấp repost bài dưới mọi hình thức)
Nghe xong phản ánh của Lý Tiểu Hàm, Cố Phi Phi cảm thấy cần phải quay lại nói chuyện cùng Issei Sagawa lần nữa, cũng ấn theo trình tự bình thường hỏi tình hình hoạt động của gã hai buổi tối qua. Issei Sagawa ung dung cho biết, học viện có cung cấp cho gã một nhà trọ gần đó, tối hai ngày qua, gã đều một mình ở trong nhà, chưa từng ra khỏi cửa.

Buổi sáng ngày kế tiếp, kết quả kiểm tra DNA đã ra lò, chứng thật cánh tay là của Tống Nam, cũng đồng nghĩa rằng Tống Nam đã bị giết hại!

Về hung thủ, tổ chi viện chỉ ra hai kẻ tình nghi cho cảnh sát Vân Hải: Người thứ nhất, chính là người ngoại quốc say rượu tại quán bar Yokohama. Có lẽ Tống Nam sau khi đưa người nước ngoài về, vì chút nguyên nhân đã xảy ra tranh chấp với người nước ngoài này, kết quả bị hắn giết chết. Dưới sự trợ giúp của nữ quản lý quán bar, họa sĩ chân dung chuyên nghiệp của cảnh sát đã phác họa ra chân dung kẻ tình nghi, tổ chi viện suy đoán hắn có khả năng là du khách, vậy các loại khách sạn và nhà trọ phụ cận quán bar là khu vực sắp xếp điều tra hàng đầu, đồng thời còn phải phỏng vấn toàn bộ công ty xe taxi của cả thành phố, tìm kiếm tài xế taxi từng chở Tống Nam và người nước ngoài vào rạng sáng ngày 30.

Kẻ tình nghi thứ hai, chính là chủ nhiệm lớp của Tống Nam, Issei Sagawa. "Do yêu sinh hận" là động cơ giết người rất phổ biến, nếu bạn học của Tống Nam đã chứng thật Issei Sagawa đang "theo đuổi" Tống Nam, mà Tống Nam không chỉ không tiếp nhận gã, ngược lại còn hẹn hò với chàng trai khác, vậy Issei Sagawa đương nhiên sẽ bị liệt và đối tượng tình nghi. Song ngại gã là người nước A, tài liệu nắm giữ trước mắt không thể tùy tiện vào phòng kiểm soát lấy chứng cứ, để tránh dẫn đến tranh chấp quốc tế vô nghĩa, tạm thời chỉ có thể bắt tay điều tra từ bên ngoài trụ sở này, đồng thời áp dụng theo dõi quản chế hắn 24/24. Đỗ Anh Hùng chủ động xin đi đánh giặc tiếp nhận nhiệm vụ giám sát, đội hình cảnh phái một cảnh viên địa phương trợ giúp.

Trừ những đầu mối trên, đội hình cảnh cũng điều tra lịch sử cuộc gọi của điện thoại di động Tống Nam, không có phát hiện cuộc gọi dị thường. Mặt khác, phía đội hình cảnh cũng hy vọng những bộ phận còn lại của thi thể Tống Nam có thể được phát hiện nhanh nhất, có lẽ chứng cứ trên thi thể sẽ mang đến nhiều thông tin liên quan đến hung thủ hơn.
(dịch Bánh Tiêu http://www.banhtieu137.com Nghiêm cấp repost bài dưới mọi hình thức)
Bất kỳ lúc nào, phá án và vụ án, đều không tách khỏi sắp xếp điều tra thẩm vấn cẩn thận. Trong quá trình cực kỳ buồn chán, đơn điệu và vụn vặt đó, các cảnh viên phải thường xuyên bảo trì sức quan sát và sức thấu suốt nhạy cảm, giữa ngàn đầu vạn mối thông tin, kéo tơ lột kén, nắm bắt sợi tơ manh mối, cho nên công tác này tuy chỉ là cơ bản nhất, nhưng kỳ thật cũng là công tác hao phí tâm lực và khí lực nhất.

Cứ như lúc trước, đội hình cảnh đi một lượt các công ty cho thuê lớn khắp thành phố, nhưng cũng không tìm được địa điểm mất tích cụ thể hơn của nạn nhân có liên quan trong "Án Ăn Thịt Người", hiện giờ lại phải đi lại một lần nữa, có thể tưởng tượng người bị giày vò cỡ nào. Cũng may nhân viên phá án đã sớm thành thói quen, không có bất kỳ câu oán hận nào, theo việc mà làm triển khai công tác, mà lúc này đây họ rốt cuộc đã có thu hoạch.

Ở một công ty xe taxi tên "Thông Đại", một tài xế báo cáo với nhân viên phá án: Một buổi tối mấy ngày trước, khoảng 2h30 sáng, hắn từng chở một cô gái Trung Quốc và một người ngoại quốc say rượu trước cửa quán bar Yokohama. Dáng vẻ người ngoại quốc hắn không thấy rõ, nhưng diện mạo của người Trung Quốc rất giống Tống Nam. Lập tức tài xế dẫn cảnh viên đến chỗ Tống Nam và người nước ngoài xuống xe, là trong một khu dân cư gọi là tiểu khu Thiên Ba, mà hồ Nam Sơn gần tiểu khu chỉ khoảng hai ba cây số.

Tiểu khu Thiên Ba là một khu dân cư kiểu mở, nhà lầu xây hai bên đường cái đan chéo khắp nơi, nhà trệt không phổ biến lắm, thoạt nhìn hẳn là kết cấu gạch trộn, niên đại xây dựng ít nhất vào 10 năm trước kia. Vốn tưởng rằng tìm được "xe taxi" thì sẽ gần hơn tới kẻ tình nghi, không ngờ vẫn phải mất chút trắc trở, trong tiểu khu vừa không có bảo vệ, cũng không có bất kỳ thiết bị theo dõi nào, chỉ có thể dựa vào kiểu kiểm tra dò dẫm. Nhưng trước mắt phần lớn cảnh lực đội hình cảnh đều tiến vào chiếm giữ đô thị sinh thái, tìm kiếm đầu mối "Án Ăn Thịt Người", nhân thủ cung cấp điều động thật sự có hạn, Cố Phi Phi và Hàn Ấn đành phải mang theo Ngải Tiểu Mỹ tự mình ra trận.

Khó khăn rất nhiều, nhưng có một mặt có lợi, phía người phương Tây đặc thù khá rõ ràng, trong tiểu khu dạng này hẳn rất nổi bật, phàm là ai gặp qua kẻ tình nghi đều sẽ có chút ấn tượng, huống chi trong tay còn có một bức chân dung của kẻ đó.

Thăm hỏi trong tiểu khu khoảng hai ngày, đầu mối dần dần sáng tỏ. Có nhiều quần chúng cho biết, trong tiểu khu từng gặp một người ngoại quốc, cuối cùng có quần chúng xác nhận, có một người ngoại quốc ở tại tầng cao nhất của tòa nhà đơn vị 2 số 147. Hỏi tường tận các cư dân tại tòa nhà trên, biết được lầu 7 tầng thượng cùng có hai hộ gia đình, hộ ở phòng 701 hai tháng trước đã dọn đi, phòng vẫn để trống, nghe nói chuẩn bị bán. Phòng 702 cho một người ngoại quốc thuê, diện mạo giống như trên bức vẽ chân dung, người da trắng, mặt gầy dài, sống mũi cao, mắt lam, có một mái tóc xoăn không dài lắm, nói tóm lại dáng vẻ xem như đẹp trai.
(dịch Bánh Tiêu http://www.banhtieu137.com Nghiêm cấp repost bài dưới mọi hình thức)
Kỳ thật ngay từ đầu tiếp xúc với vụ án này, Hàn Ấn đã mơ hồ cảm giác được, hành động gửi cánh tay đến đội hình cảnh của hung thủ, không chỉ có ý khiêu khích, có khả năng còn chứa ý ân oán cá nhân nào đó! Nhưng tại sao phải chọn Tống Nam? Hơn nữa một kẻ bị tình nghi phạm tội ngoại quốc có thể có ân oán gì với cảnh sát chứ? Đáp án đương nhiên phải do kẻ tình nghi khai báo, nhưng hắn đã biến mất.

Cố Phi Phi bảo một cảnh viên mặc trang phục nhân viên giao hàng gõ cửa phòng 702, gõ rất lâu cũng không nhận được hồi đáp, song khắp cầu thang nhàn nhạt mùi chất tẩy rửa, dường như đã chứng thực phòng 702 này rất có thể chính là chỗ đầu tiên Tống Nam bị sát hại.

Cố Phi Phi và Hàn Ấn cố gắng thông qua vật tư liên lạc chủ nhà, nhưng chủ nhà mấy năm trước đăng ký trên tài liệu vật tư là thất nghiệp, không có đơn vị liên lạc, số di động đăng ký cũng đã sớm bị hủy; Hàng xóm chung quanh cũng không biết rõ hắn lắm, thỉnh thoảng chỉ gặp mặt thoáng qua. Liên lạc không được với chủ nhà, Cố Phi Phi thông qua điện thoại di động nói chuyện với Cao Tiến, quyết định cho nhân viên kỹ thuật mở cửa nhà trước, tiến hành lục soát.

Ước chừng nửa giờ sau, pháp y Lý và nhân viên khám nghiệm hiện trường chạy tới, thông qua kỹ thuật mở khóa mở cửa phòng, mọi người đi vào bên trong.

Bên trong mùi chất tẩy rửa càng đậm, bên trong dọn dẹp rất sạch sẽ, hai gian phòng ngủ và một phòng khách đều lót ván gỗ màu gỗ thô, phía trên không dính một hạt bụi, giường đôi lớn trong phòng ngủ cũng trải rất chỉnh tề, khăn phủ giường vàng nhạt và ra giường thoạt nhìn đều hoàn toàn mới, cả phòng tìm không được bất cứ vật chứng nào có thể liên lạc với khách thuê người nước ngoài, thậm chí giống như cho tới giờ chưa từng có ai ở vậy —— Rất rõ ràng bên trong đã từng được thanh lý hoàn toàn.

Song đối với cảnh sát kinh nghiệm phong phú, nhất là pháp y và học giả phân tích hành vi ưu tú như Cố Phi Phi và Hàn Ấn, hành vi che giấu của kẻ phạm tội, hoàn toàn là một loại chỉ dẫn hữu hiệu. Hung thủ từng thu dọn lại giường, đổi khăn trải giường, có nghĩa Tống Nam rất có thể bị giết chết hoặc phân thây trên giường, mà Cố Phi Phi và pháp y Lý đều rất rõ ràng, vết máu trên nệm tẩy trừ sẽ không giống như sàn nhà không để lại chút dấu vết nào. Hai người cùng dùng sức tung ra giường và khăn phủ xuống sàn, quả nhiên trên nệm phát hiện nhiều vết bẩn màu nhạt, song qua
"Kiểm tra Benzidine" cho thấy không phải vết máu. Cố Phi Phi và pháp y Lý thảo luận sơ qua, cho rằng nệm hẳn là từng bị hung thủ dùng dung dịch tẩy sạch, cho nên kết quả kiểm tra xuất hiện âm tính giả.

Sau đó, pháp y Lý che rèm lại, ở các góc xó của phòng ngủ nhất là gần giường phun thuốc thử "Luminol", kể cả trên sàn nhà, ván giường, trên tường, sau khi phun thuốc thử, lập tức có phần dần hiện ra màu lam huỳnh quang. Pháp y Lý và Cố Phi Phi có chút thất vọng, đây là phản ứng của vết máu bị thuốc tẩy rửa, nếu vết máu không bị nhiễm bẩn, ánh huỳnh quang sẽ không hiện ra nhanh như vậy, hơn nữa màu lam sẽ càng đậm, gần với màu tím, xem ra kẻ tình nghi có kinh nghiệm phản điều tra nhất định.

Bởi vì thuốc tẩy sẽ phá hỏng thành phần huyết sắc tố trong máu, không chỉ quấy nhiễu kết quả kiểm tra "Benzidine", cũng trực tiếp dẫn đến gia tăng khó khăn cho việc kiểm tra DNA, cần làm kỹ thuật phân tách vết máu nhiễm bẩn xong mới có thể tiến hành kiểm tra, nhưng việc này phải kéo dài rất lâu. Cho nên tuân theo nguyên tắc cẩn thận, trước mắt chỉ có thể tạm thời suy đoán phòng 702 là hiện trường giết người, nhưng cũng không thể xác nhận có liên quan với Tống Nam.

Đồng dạng, kết quả như thế, cũng khiến Hàn Ấn rất hoang mang: "Thi thể đã biến đâu? Khách thuê nước ngoài đã đi đâu? Người chết có phải là Tống Nam không? Hung thủ rốt cuộc là ai?"

"Sao, anh thật sự cho rằng vụ án mạng này không liên quan với Tống Nam?" Cố Phi Phi nghe Hàn Ấn lẩm bẩm, khó hiểu hỏi han.

"Từ góc độ phân tích hành vi mà nói, hung thủ trong căn phòng này và hung thủ đưa cánh tay đến cục cảnh sát, khác biệt về cá tính thật sự quá lớn." Hàn Ấn chậm rãi gật đầu nói, "Một hung thủ ngay cả dấu tay và tinh dịch để lại trên cánh tay cũng không quan tâm, chẳng lẽ lại quan tâm thi thể và vết máu bị phát hiện?"
(dịch Bánh Tiêu http://www.banhtieu137.com Nghiêm cấp repost bài dưới mọi hình thức)
"Quả thật có chút mâu thuẫn, nhưng sẽ có chuyện trùng hợp thế sao?" Hai tròng mắt Cố Phi Phi hiện ra một tia ngờ vực, nói, "Tống Nam đưa người ngoại quốc về nhà, sau đó bị hại, mà trùng hợp trong phòng người ngoại quốc thuê ở lại xảy ra án giết người, nhưng nạn nhân không phải Tống Nam, việc này có khả năng sao?"

"Có một loại giải thích, có lẽ sẽ giải thích rõ được." Ngải Tiểu Mỹ đứng phía sau hai người trừng mắt, nói chen vào, "Có thể là hai người gây án? Có lẽ người nước ngoài có đồng lõa thì sao? Hoặc hắn chỉ là tay sai?"

"Loại suy nghĩ này không sai, có khả năng hai người gây án." Hàn Ấn quay đầu mỉm cười khen ngợi Ngải Tiểu Mỹ, nói, "Tóm lại, thanh lý hiện trường và đưa cánh tay đến cục cảnh sát tuyệt đối không phải cùng một người!"

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét