Chủ Nhật, 25 tháng 9, 2016

Sưu Quỷ Thực Lục 46

46,

13:08:00 01/03/2011

Câu chuyện lúc còn sống của mỹ nữ thời Đường Hoắc Tiểu Ngọc nhiều lần muốn vật lộn với tôi, có lẽ bạn đã từng nghe. Nếu bạn chưa từng nghe, cũng lười lên baidu tìm kiếm thì tôi vừa vặn có thể kể bạn nghe.

Câu chuyện của nàng, xuất hiện sớm nhất trong một quyển đại tạp thư tên 《 Thái Bình Nghiễm Ký 》 .《 Thái Bình Nghiễm Ký 》 là thể loại sách đại tổng hợp thông tin giải trí, ghi chép rất nhiều tin đồn, cho nên chuyện trong đó, ai cũng không biết là thật hay giả. Hoắc Tiểu Ngọc là một ca kỹ cao cấp thời hoàng đế Đường Đại Tông sau loạn An Sử triều Đường. Xuất thân của nàng coi như không tồi, cha là vương tử Đường thất được phong làm Hoắc Vương, mẹ là một tỳ nữ của Hoắc Vương. Hoắc Vương sau khi mất, mẹ và Tiểu Ngọc vì không có danh phận gì, được "sắp xếp" ra khỏi vương phủ. Cũng may Tiểu Ngọc lớn lên rất đẹp, không lâu sau có thể tự mình kiếm sống.

Nàng rốt cuộc xinh đẹp đến mức nào? Phản ứng của Trương Sinh và Hoàng Hải các bạn đã thấy rồi đó, nhưng về sau nàng bệnh đến mức tư sắc chỉ còn lại xương xẩu, xinh đẹp khi còn thời thanh xuân khỏe mạnh càng không thể nào tưởng nổi. Nghe nói nàng là loại tiểu thư bán nghệ không bán thân, mãi đến khi nàng bất hạnh gặp một thanh niên tên Lý Ích.

Thứ Bảy, 17 tháng 9, 2016

Đêm Mưa Tử Thần 3.2

"Lời" thầy 2

Hai người hẹn gặp Vương Văn Tuệ. Có thể là vì chồng đã chết, cô ta cũng không thèm quan tâm nữa, sảng khoái thừa nhận thư nặc danh là cô ta viết. Đối với hành vi nói dối về hiện trường phát hiện án, Vương Văn Tuệ cũng giải thích, chủ yếu là lo lắng sẽ làm mình trở thành kẻ tình nghi, cùng với xuất phát từ một vài lo lắng về mặt tài sản. Đêm xảy ra vụ án, cô ta hẹn mấy chị em chơi mạt chược, từ hơn bảy giờ tối đánh tới tận gần rạng sáng, chứng cứ vắng mặt tại hiện trường rất đầy đủ. Khi nói tới vấn đề Khổng Gia Tín vi phạm quy định dạy thêm, Vương Văn Tuệ có thể do lo lắng cảnh sát sẽ tịch biên số tiền vi phạm quy định, liền bắt đầu giả ngu nói nhảm, lời nói mâu thuẫn, lúc thì nói chuyện dạy thêm cô ta không rõ lắm, lúc thì nói dạy thêm là phụ huynh học sinh chủ động yêu cầu. Về sau qua kiên nhẫn làm việc, bỏ đi những băn khoăn của cô ta, cô ta mới khai ra tình hình thực tế.

Hóa ra, Khổng Gia Tín ngày thường dạy thêm, chủ yếu tập trung vào hai ngày thứ bảy, chủ nhật. Hắn dạy tổng cộng 50 học sinh, trong đó có 40 học sinh đã tham dự học thêm, được chia làm hai ca, buổi sáng, buổi chiều mỗi buổi hai mươi người. Phí học thêm mỗi ngày 20 đồng một người. Như vậy tính ra, mỗi tháng Khổng Gia Tín dạy thêm thu vào đến hơn 6000, mà số liệu này trong kỳ nghỉ đông và nghỉ hè còn có thể gấp vài lần. Khổng Gia Tín vào kỳ nghỉ đông nghỉ hè cơ hồ mỗi ngày đều sắp xếp dạy thêm, vừa qua ba tháng hè hắn ít nhất có thể kiếm hai ba vạn.

Kết quả khám nghiệm tử thi của Khổng Gia Tín cơ bản tương tự hai vụ án trước, móc sắt buộc xích cũng là sau khi hô hấp hắn hoàn toàn đình chỉ mới được móc vào trên lưỡi. Hơi khác biệt chính là, lần này hung thủ không mang đi bất kỳ bộ phận nào. Song Khổng Gia Tín bị cận nặng, sau khi xảy ra vụ án không thấy mắt kính của hắn đâu. Hàn Ấn phân tích, hản đã bị hung thủ coi như chiến lợi phẩm mang đi rồi.

Thứ Năm, 8 tháng 9, 2016

[Q1] Hóa Vụ - Chương 8.5

Ánh Đèn 05

Thấy Liễu Hạ Khê chỉnh sửa lại sổ ghi chép và bản vẽ ra vẻ sắp rời đi, Tề Ninh vặn mười ngón tay răng rắc "Cứ thế trở về? Tôi còn tưởng cậu ở lại đây mấy ngày mấy đêm không ngủ chứ."

"Công năng đặc dị chỉ suy tưởng mà biết được quá khứ và tương lai tôi không có đâu. Không đi điều tra chỉ ở đây suy tưởng có ích lợi gì." Ánh mắt Liễu Hạ Khê lướt qua vai Tề Ninh nhìn Thanh Hà phía sau y.

Tề Ninh tò mò quay đầu nhìn Trâu Thanh Hà từ bên ngoài đi vào, trong tay mang theo cháo trắng và bánh quẩy.

Thấy hai người trong phòng đều nhìn cậu, buông bữa sáng ra ngại ngùng vuốt mặt: "Nhìn ra được em chưa rửa mặt hả."

Tề Ninh cười. Liễu Hạ Khê nhíu mày, trước kia nhìn không ra Tề Ninh là người thích cười như vậy.

Thứ Bảy, 3 tháng 9, 2016

Đêm Mưa Tử Thần 3.1

Chương 3 - "Lời" Thầy (1)

Ngày 03 tháng 09, thứ năm, ngày 15 tháng 7 âm lịch, tết Trung Nguyên, dân gian thường gọi là quỷ lễ, ngày này có tập tục thờ cúng, tảo mộ.

Hàn Ấn và cha mình sáng sớm ra khỏi nhà đến nghĩa trang ngoại ô trước, dọc đường dòng xe cộ có nhiều hơn so với tưởng tượng, xem ra tất cả mọi người đều giống nhau, tảo mộ xong còn phải vội vàng trở về làm việc.

Sự phát triển to lớn của đường cao tốc đã rút ngắn khoảng cách của thành thị và nông thôn, khoảng nửa giờ, hai cha con đã đến nghĩa trang.

Hàn Ấn đậu xe xong, liếc mắt liền thấy cửa nghĩa trang đậu hai chiếc xe cảnh sát. Sáng sớm, xe cảnh sát đến đây làm gì? Sao lại lái xe công đến tảo mộ? Trong lòng Hàn Ấn tính toán, ra cốp sau xe lấy đồ cúng, cùng cha đi lên núi.

Nghĩa trang tên Đông Sơn, tọa lạc trên gò núi. Đầu thu tháng 7, khắp núi vẫn xanh biếc một màu, sự xinh đẹp của hoa cỏ vẫn chưa phai mờ. Trên con đường nhỏ dẫn lên núi không có sương, nhưng nước mưa trộn bùn đất với mùi cây cỏ thơm ngát, vẫn như cũ nhẹ nhàng khoan khoái tràn vào mũi. Hàn Ấn nhịn không được dừng bước ngóng nhìn bốn phía, bên gò núi cách đó không xa có một đập nước thiên nhiên hình thành vây quanh đồi, nước gợn lăn tăn, đẹp không tả xiết.