Chủ Nhật, 28 tháng 5, 2017

Đêm Mưa Tử Thần - Chương 8.3

Chương 8 - Tim ta (3)

Ngày 16 tháng 09, sau bảy giờ tối, thành phố Xuân Hải có một lượt kiểm tra an ninh đường phố quy mô lớn nhất từ trước tới nay, kéo ra bức màn che giữa bóng đêm. Chi đội cảnh sát liên hợp chi đội cảnh sát thành phố, chi đội cảnh sát, tổng hợp chi đội cảnh sát, các cảnh sát khu vực trong phạm vi đơn vị tương ứng, thiết lập chốt kiểm tra ở toàn bộ các con đường giao thông chính của thành phố, cùng với lối ra vào nội thành, lấy danh nghĩa chỉnh trị say rượu lái xe tiến hành kiểm tra xe cộ lui tới. Trọng điểm chú ý là xe con màu đen nội địa, ở thành phố này hoặc trường kỳ ở thành phố này, tài xế nam lái xe một mình khoảng 35 đến 50 tuổi. Đối với các loại số chứng minh nhân dân, địa chỉ cư trú, số điện thoại, đơn vị công tác đều phải khai tường tận, hy vọng nhờ vào nó có thể phát hiện tung tích của hung thủ. Đây là lần hành động có chút bất đắc dĩ, trong thành thị có gần trăm vạn chiếc xe lưu thông, muốn dựa vào nó tìm ra hung thủ không khác gì mò kim đáy bể. Kỳ thật lúc trước sau khi Hàn Ấn công bố đường nét miêu tả hung thủ, đội đã tiến hành kiểm tra đại khái các sản phẩm xe con màu đen trong thành phố, kết quả không phát hiện người khả nghi.

Chẳng qua, về công về tư hành động lần này cần thiết phải tiến hành. Làm cảnh sát, nếu đã nắm giữ thời gian gây án của hung thủ, không thể nào ngồi chờ công dân bị hại được. Mặc kệ thế nào, cho dù hy vọng có mong manh cũng phải thử xem, dù sao cũng phải làm chút gì đó, mới có thể xứng đáng với bộ cảnh phục trên người, không làm hàng tỉ người đóng thuế thất vọng, quan trọng hơn là không làm lương tâm người cảnh sát thất vọng. Cùng lúc với đội tiến hành điều tra phạm vi lớn các tuyến đường, Hàn Ấn đã âm thầm hộ tống Lâm Hoan về đến nhà, lặng lẽ giấu xe vào bãi đỗ xe của khách sạn đối diện. Nơi này tầm nhìn rất tốt, tình hình xung quanh tòa nhà Lâm Hoan ở đều thấy rất rõ ràng.

Thứ Ba, 16 tháng 5, 2017

Sưu Quỷ Thực Lục 58

58,

Đi thẳng tới cửa ký túc xá, tôi và Dương Song Song vẫn không hề nói với nhau câu nào.

Việc này có chút kỳ lạ.

Bởi vì sau khi nghe Hồ Già nói, trong đầu tôi giày vò chết đi sống lại cũng có thể hiểu được, bình thường Dương Song Song lúc này sẽ tìm vài câu để nói, rất không thành công mà an ủi tôi một chút, nhưng hôm nay, lời an ủi chậm chạp không đến, cô ấy dựa vào cái gì cũng bảo trì im lặng chứ?

Tôi đang muốn nhắc nhở cô ấy an ủi tôi, cô ấy lại mở miệng: "Lúc trước khi về, cậu đã quên xin lỗi Hồ Già."

"Xin lỗi?" Tôi cơ hồ muốn nhảy lên mái nhà ký túc xá, "Ông ta nhìn thấy tớ như nhìn thấy cọp mẹ muốn ăn thịt người, lại còn câu nói rợn người của ông ta về tớ, về Âu Dương Cẩn kia, về căn bản đã muốn hủy đi cuộc sống ngắn ngủi của tớ, tớ còn phải xin lỗi ông ta? Xin lỗi cái gì chứ? 'Xin lỗi, không để cho ông tiếp tục vuốt ve cánh gà trắng nõn của Song Song muội muội?'"

Thứ Năm, 4 tháng 5, 2017

Đêm Mưa Tử Thần - Chương 8.2

Chương 8 - Tim ta (2)

Chùa Hồ Từ nằm ở đầu nam chân núi Hồ Từ phía bắc thành phố, bắt đầu xây vào thời Minh, hương khói tràn đầy từ lịch sử, kéo dài mãi đến nay. Ngôi chùa nằm phía bắc ngoảnh mặt về nam, cùng dãy núi Lục Mộc tôn lên nhau, phong cảnh rất thích mắt, là một trong những cảnh điểm du lịch quan trọng của thành phố Xuân Hải. Sợ quấy rầy hứng thú của khách hành hương, Hạng Hạo Nhiên và Hàn Ấn âm thầm làm việc, đậu xe cảnh sát ở cửa sau chùa, trình giấy chứng nhận với tiểu hòa thượng giữ cửa, dưới sự hướng dẫn của tiểu hòa thượng đi đến phòng phương trượng.

Phương trượng Trí Tuệ trưởng lão nghe tin tức Trí Trượng pháp sư bị hại, rất đỗi khiếp sợ, chợt chấp hai tay, miệng lẩm bẩm, niệm xong, không nhịn được lão lệ tung hoành. Theo lời ông ấy nói: Do ông ấy tuổi tác đã cao, cho nên giao lại toàn quyền tất cả mọi chuyện trong chùa cho Trí Trượng pháp sư xử lý. Mà Trí Trượng pháp sư cũng quản lý chùa gọn gàng ngăn nắp, hương khói cũng tràn đầy hơn cả trước kia. Phương trượng đã chuẩn bị cho hắn nhận chức, cũng dốc sức tín nhiệm hắn, cho nên rất ít hỏi đến mối liên hệ bên ngoài của hắn và đám người hắn kết giao. Phương trượng đề nghị hai người cùng Trí Quả hòa thượng "Giám Viện" nói chuyện, là người trông nom tài vụ việc vặt, bình thường khá thân với Trí Trượng pháp sư.

Sau khi được sự đồng ý của hai người, phương trượng lệnh cho tiểu hòa được tìm Giám Viện tới. Tiểu hòa thượng chạy đi, chốc lát đã trở về, báo rằng Giám Viện nói sẽ tới ngay. Nhưng đợi hơn mười phút vẫn không thấy bóng dáng, nhìn sắc mặt hai người lộ vẻ lo lắng, Trí Tuệ trưởng lão ra lệnh tiểu hòa thượng đi thúc giục lần nữa, Hạng Hạo Nhiên khoát tay nói: "Không cần, chúng tôi tự mình đến gặp ông ta thì hơn đúng không?"