Thứ Sáu, 28 tháng 7, 2017

Sưu Quỷ Thực Lục 66

66,

Ánh mắt đầu tiên bị một khu vực rộng lớn phía dưới phải bản đồ hấp dẫn, nơi đó đánh dấu hai chữ "Chưa hết", vẽ rất nhiều ô vuông nhỏ. Tôi nhớ mang máng "Chưa hết" hình như mang ý nghĩa "Chưa xong", vì vậy liên tưởng lung tung, hỏi Hồ Già: "Chẳng lẽ, nơi này là vùng nghĩa địa, chôn rất nhiều người chết không thọ chung chính tẩm, còn ân oán gút mắt với dương thế?"

Hồ Già nói: "Việc này cô đoán đúng rồi đó, Uông đại tỷ quả thực nói thế." Uông đại tỷ, đương nhiên chính là Uông Lan San đại danh đỉnh đỉnh.

"Nếu vậy, cả tấm bản đồ này đều là Uông Lan San. . .Uông Lan San vẽ?"

"Sai. Là ta vẽ." Hồ Già có chút xíu đắc ý.

Dương Song Song nói: "Nói vậy, Uông Lan San miêu tả còn ông vẽ?"

Trên mặt Hồ Già hiện lên vẻ dịu dàng và khen ngợi, ông ta chỉ vào Dương Song Song nói: "Cô. . ." Lại chỉ vào tôi, "So với cô ta, hiểu biết hơn."

Trả thù, trả thù trắng trợn!

Đêm Mưa Tử Thần - 9.6

Chương 9 - Sao Băng Lặn (6)

Theo Hạng Hạo Nhiên tới phòng vật chứng, quả nhiên cực kỳ trót lọt, nhân viên quản lý không nói hai lời liền chủ động dẫn hai người đến vị trí cụ thể, còn tha thiết đưa tới hai chai nước khoáng. Hàn Ấn nhìn trên kệ nhét đầy vật chứng nói: "Xem ra cục không qua loa như tôi nghĩ."

"Đương nhiên, phía trên thúc giục kết án có gấp mấy, lá gan Quách Đức Thanh có lớn mấy, quy trình làm việc cũng không dám thiếu. Đây chính là đại án cấp tỉnh, hung thủ lại sợ tội tự sát, vật chứng không đủ sao kết án?" Hạng Hạo Nhiên hất đầu về phía kệ vật chứng lại nói tiếp, "Những thứ tổ chuyên án có thể chuyển đến từ nhà Ngô Lương Chí cơ hồ đều được đưa đi tiến hành giám chứng, cậu cứ tìm đi!"

"Thật ra tôi cũng không biết phải tìm gì, chỉ là muốn thử thời vận, có lẽ một đoạn quá khứ nào đó của Ngô Lương Chí đã bị chúng ta bỏ sót." Vẻ mặt Hàn Ấn mờ mịt xem xét trong đống vật chứng, chốc lát anh dừng mắt trên lọ thủy tinh đựng bộ phận của nạn nhân.

Thứ Năm, 27 tháng 7, 2017

Sưu Quỷ Thực Lục 65

65,

Thân thể run rẩy theo quy luật của Hồ Già đột nhiên khựng lại, sau đó lại run càng kịch liệt hơn, mới từ từ khôi phục lại nhịp điệu ban đầu, ông ta cố gắng đứng dậy, nói: "Các cô đi theo tôi một chuyến, tôi đi tìm tấm bản đồ Trung Quốc."

Tôi ngăn cản ông ấy nói: "Ông đừng lao lực nữa, tôi biết ông muốn chỉ vào một huyện ở phía nam Hồ Bắc Vũ Hán, đây chính là huyện Vân Mộng. . .Nhưng ông chắc cũng biết, tôi hỏi không phải huyện Vân Mộng của Vũ Hán."

"Cô bé thật sự có chút thông minh đó." Hồ Già hơi bất đắc dĩ gật đầu, "Chẳng lẽ cô đang hỏi đầm Vân Mộng trong truyền thuyết?"

Tôi thở dài nói: "Ông là người đại trí tuệ, đương nhiên biết tôi hỏi chắc chắn không phải đầm Vân Mộng trong truyền thuyết, bởi vì mặc kệ truyền thuyết có thế nào đi nữa, đầm Vân Mộng thời trước nằm tại lưu vực Trường Giang Hồ Bắc, hơn nữa chắc chắn đã biến mất, tôi cũng không định chạy đi xa như vậy. Tôi là nói. . ." Tôi đành phải hạ giọng nói, "Tôi nói là một địa danh không rõ trong thế giới Âm Dương kia, được gọi là Vân Mộng."

Thứ Năm, 20 tháng 7, 2017

Đêm Mưa Tử Thần 9.5

Chương 9 - Sao Băng Lặn (5)

Nhẫn nại nghe Hàn Ấn giải thích thao thao bất tuyệt xong, Hạng Hạo Nhiên nhất thời không biết nên đánh giá thế nào, thật ra trong lòng y đã có nhận thức tương đồng với kết quả điều tra của cục, bấy giờ lời Hàn Ấn sẽ không thể khiến y đủ coi trọng. Trong lòng y cho rằng Hàn Ấn có lẽ vẫn có chút tính không phục trẻ con, muốn khuyên nhủ anh, lần đầu tiên khó tránh khỏi sẽ có chút kém hài lòng, cần gì xoắn xuýt không ngừng vậy chứ? Nhưng lại ngại nói, do dự chốc lát, mới ậm ờ nói: "Quên đi, đừng lãng phí tinh lực vào vụ án này nữa, tổng kết tại đây, tương lai cậu chắc chắn còn có thể có chỗ dụng võ hơn nữa."

Hàn Ấn nghe ra ý trong lời này, cười lắc đầu đáp lại, "Anh hiểu lầm rồi, thật sự không phải tôi cãi chày cãi cối vì bản thân. Được rồi, nếu cục xem Ngô Lương Chí là sát thủ liên hoàn, vậy làm sao giải thích được động cơ giết người? E rằng chỉ có thể nói hắn tâm lý biến thái thôi chứ gì! Mà thủ pháp hung thủ gây án tàn nhẫn quỷ dị, đã biểu hiện hắn đích xác là một sát thủ biến thái, nhưng trên thực tế không ai có thể tìm được căn nguyên biến thái của Ngô Lương Chí."

"Có phải cậu đã lý luận hóa quá không?" Hạng Hạo Nhiên sợ làm tổn thương Hàn Ấn, châm chước từ ngữ nói, "Người có thân thế thuở nhỏ long đong, kinh nghiệm phát triển gập ghềnh rất nhiều, họ cuối cùng cũng chưa chắc sẽ trở thành sát thủ biến thái đúng không?"

"Đúng! Nhưng từ phát triển nhiễu sóng tâm lý mà nói, 'Có nguyên nhân chưa chắc có kết quả, nhưng có hậu quả nhất định có tiền căn'. Nhất là chướng ngại nhân cách kiểu cố chấp, sẽ không vì đả kích trong thời gian ngắn mà hình thành, loại nhân cách biến thái này là kết quả trong quá trình dài lâu, do chứa nhiều nguyên nhân lần lượt thúc đẩy. Ví dụ như khi còn nhỏ vì gia trưởng quản giáo nghiêm khắc, hoặc tính khí gắt gỏng, luôn khiến đứa trẻ phát triển trong hoàn cảnh bị chỉ trích, bị phủ định, và không được tin tưởng, hoặc vì cha mẹ ly dị, sinh trưởng trong gia đình thiếu đi sự yêu mến đầy đủ của cha hoặc mẹ; Lớn lên trong tiếp xúc xã hội, lại gặp đi gặp lại đả kích thất bại, suy sụp; Yêu cầu quá nghiêm khắc với bản thân, nhưng hiện thực và kỳ vọng lại kém quá xa; Cực lực né tránh khuyết điểm của mình, sợ bị người khác biết vân vân. . .Còn Ngô Lương Chí thì sở hữu tuổi thơ hầu như hoàn mỹ, trải nghiệm học hành trót lọt, gia đình mỹ mãn, nghề nghiệp được người ta hâm mộ, cho nên trải nghiệm đời hắn không có khả năng hình thành chướng ngại nhân cách kiểu cố chấp lắm đâu."

Thứ Ba, 18 tháng 7, 2017

Sưu Quỷ Thực Lục 64

64,

Cao trào của bài vở nặng nề ngày thứ 4 đương nhiên là tiết 《 Nguyên lý chủ nghĩa Mác 》vào hai giờ chiều. Sau khi tôi đã chứa đầy đầu là Mác, giác ngộ nâng cao lên cảnh giới mới, tự mình cảm giác không hổ là cư dân của "thiên đường", bỏ lại túi sách chạy ù ra khỏi trường học.

Khi đứng ở cửa trường chờ xe buýt, một chiếc xe hơi đột nhiên rít chói tai, đậu ven đường, đánh thức tôi từ trong thẫn thờ. Cửa xe hạ xuống, lộ ra khuôn mặt Hàn Quốc đẹp trai: "Tuyệt thế mỹ nữ nhà Âu Dương mà phải ngồi xe buýt, ông trời quá không công bằng rồi."

Mấy vị học sinh cùng đợi xe đều nhìn tôi kỳ thị, dường như tôi sẽ ngay lập tức nhảy vào trong xe đi cùng Lee Myung Hwan mua vui vậy. Tôi vẫn cố gắng duy trì lễ phép mà cười nói: "Trong lịch sử, tuyệt thế mỹ nữ nhà Âu Dương còn từng ngồi xe lừa đó, ông trời đã khá chiếu cố tôi rồi."

Lee Myung Hwan tự cho là tiêu sái vẫy tay nói: "Muốn đi đâu, tôi chở em đi một đoạn."

"Được, đến bệnh viện tâm thần được không?" Tôi rất nghiêm túc nói.

Trên mặt Lee Myung Hwan hơi tức giận: "Trò Âu Dương, tôi là có thiện ý. . ."

Thứ Sáu, 14 tháng 7, 2017

Đêm Mưa Tử Thần 9.4

Chương 9 - Sao Băng Lặn (4)

Hai ngày sau, trải qua hai ngày chiến đấu hăng hái tối tăm mặt mũi, tất cả chứng cứ đã được làm rõ toàn bộ. Vết siết trên cổ Cổ Băng Băng tuyệt đối trùng khớp với dấu tay của Ngô Lương Chí; sợi cơ thể trong móng tay, tinh dịch lưu lại trên sofa, qua kiểm tra trùng khớp với DNA của Ngô Lương Chí; USB màu đen tại hiện trường Cổ Băng Băng bị giết có lưu dấu tay của Ngô Lương Chí; Dây thừng phát hiện trong nhà Ngô Lương Chí cùng loại, cùng chất liệu với dây trói những nạn nhân lúc trước; Con dao đơn lưỡi tìm được trong tủ lạnh, tương xứng với dấu vết chấn thương của các nạn nhân, hơn nữa trên dao còn kiểm tra ra được vết máu lưu lại, máu đương nhiên cũng đến từ người bị hại trước đó; Hiện trường tổng cộng phát hiện sáu lọ thủy tinh đựng bộ phận, đều đến từ mười người bị hại trong đó tính cả Ngô Lương Chí; Trong dạ dày Ngô Lương Chí chứa lượng lớn cồn, ly rượu trên bàn đầu giường chỉ có mỗi dấu tay của Ngô Lương Chí, thuốc độc là patassium cyanide; Trong nhà không phát hiện dấu vết tồn tại của người thứ hai. . .

Ngô Lương Chí dùng phương thức tự sát để hoàn thành trừng phạt thập ác nghiệp trong kiếp này, sự thật rõ ràng, bằng chứng như núi, cảnh sát đã có thể hoàn toàn phán định, Ngô Lương Chí là hung thủ của án mạng liên hoàn 8.20. Xét thấy hung thủ đã tự sát thân vong, lãnh đạo ngành kiến nghị kết án nhanh nhất có thể. Có lãnh đạo gợi ý, tốc độ kết án nhanh đến kinh người, buổi sáng vừa mới chuyển giao chứng cứ đến viện kiểm sát, buổi chiều liền chính thức tuyên bố kết án. Sáng ngày kế, tin buổi sáng trên đài truyền hình Xuân Hải và các tờ báo lớn xuất hiện một bài thông báo ít ỏi mấy câu: Từ tuần cuối tháng 8 kéo dài đến tháng này, mấy vụ án mạng xảy ra tại thành phố, qua cảnh sát xác nhận cùng một hung thủ gây nên, dưới áp lực đuổi bắt hùng mạnh của cảnh sát và uy hiếp của pháp luật, hung thủ gần đây đã sợ tội tự sát. . .

Thứ Năm, 13 tháng 7, 2017

Sưu Quỷ Thực Lục 63

63,

Ngày 22 tháng 9

Thứ tư là ngày lịch trình học dày đặc nhất, dường như trường học sắp xếp giờ học cũng dựa theo đường cong Gauss để phân bố, hai đầu thì thoải mái, thứ tư là đỉnh sóng, mấy môn phân tử sinh vật học, vật lý, thí nghiệm hóa vô cơ khảo nghiệm trí lực người này đều vào hôm nay.

Dương Song Song tiếp tục không màng đến sự tồn tại của tôi, đêm qua tôi vốn đã suy nghĩ ổn thỏa, hôm nay sẽ trò chuyện mềm mỏng với cô ấy, gián tiếp xin lỗi, nhưng khi gặp dáng vẻ đẩy người xa ngàn dặm này, tôi cũng mừng rỡ không cần bỏ xuống kiêu ngạo nữa.

Dù gian khổ như thế, tôi vẫn bớt thời giờ gọi điện thoại cho Ba Du Sinh, ông ấy thế mà nghe máy. Tôi mở đầu liền hỏi: "Các ông chuẩn bị khi nào nói cho Lục Hổ biết chân tướng đây?"

"Có vẻ như cô muốn xung phong đảm nhận." Ba Du Sinh này cáo già hơn bất kỳ ai.

"Tôi chẳng anh dũng chút nào, huống chi dũng cảm trước mặt đồng chí cảnh sát các ông, không phải múa rìu qua mắt thợ rồi sao?"

Ba Du Sinh đành phải nói: "Trước mắt chúng tôi còn chưa có kế hoạch cụ thể, muốn chờ một chút, quan sát chuyện Thư Đào thế nào xong mới kết luận."

"Cũng có đạo lý." Thiệt tình là tôi muốn nói: Vạn nhất cái chết của Lục Sắc và Cố Chí Hào chỉ là ngẫu nhiên, mà chứng bệnh tâm thần của tôi là tất nhiên thì sao? Nói vậy, đương nhiên không nên hưng sư động chúng. Nhưng nếu Thư Đào gặp nạn, thậm chí bị giết, chứng tỏ mười hai mộ bia tôi nhìn thấy rõ ràng xác thực đã đoán trước vận mệnh bi thảm của mười hai đứa trẻ.

"Kẻ trộm hộp gỗ của tôi, các ông đã tìm được chưa?" Tôi biết, Ba Du Sinh rất ít khi "xung phong" nói cho tôi biết tình hình phá án của họ.

Ba Du Sinh nhẹ thở dài: "Không có đầu mối gì. Kể cả hai nhóm người lẻn vào ký túc xá các cô, dù họ nhìn qua rất liều lĩnh, nhưng khi gây án tay chân rất sạch sẽ, không lưu lại bất kỳ đầu mối nào. . ."

Cả cái móng heo đó thiếu chút nữa sờ vào mặt tôi, còn gọi là hành động bí mật?

". . .Khá thú vị là kẻ nửa đêm lẻn vào phòng các cô, từ dấu vết lưu lại hiện nay cho thấy, thật sự có chút giống như phi tặc trong truyền thuyết, từ nóc nhà 'rớt xuống', rồi chạy trốn từ cửa sổ hành lang, đều là dùng phi trảo, giác hút chuyên nghiệp, trong năm năm làm trinh sát hình sự tại Giang Kinh, tình huống như vậy tôi chỉ mới nhìn thấy lần thứ ba, hai lần trước đều là đại án ăn trộm vượt tỉnh, đối tượng để trộm đều là tác phẩm nghệ thuật truyền thế quý giá hoặc châu báu giá trị liên thành, cho nên tình huống lần này có chút đặc biệt."

Tôi nói: "Ý của ông là trong hộp gỗ không phải tác phẩm nghệ thuật quý giá hay châu báu đắt tiền? Coi thường tài phú của lão nhân cổ phục kia quá đó, bộ trang phục trên người ông ta tháo xuống có thể cám dỗ một đống đại án ăn trộm vượt tỉnh đấy."

Ba Du Sinh cười hắc hắc: "Đương nhiên ý tôi không phải vậy, tôi là nói đạo tặc chuyên nghiệp như vậy, tại sao phải thừa dịp khi cô đang ngủ lẻn vào phòng các cô, tại sao không giống đám trộm đầu tiên, thừa dịp khi các cô đi học, hoặc cuối tuần ký túc xá không có ai mà đến? Chứng tỏ hắn đoán cô sẽ mang theo hộp gỗ, hoặc bảo bối trong hộp gỗ bên mình. Mặt khác, dụng cụ chuyên nghiêp không phổ biến, cũng chứng tỏ kẻ đến. . ."

"Là nhân viên bên ngoài mới đến Giang Kinh không lâu!" Kỳ thật ban nãy tôi cũng nghĩ như vậy, có thể không đắc ý giành trước trả lời được sao?

"Đương nhiên chỉ là có khả năng. Vì đặc thù của nghề đạo tặc là họ sẽ không án binh bất động quá lâu, dục vọng gây án sẽ thiêu rụi bực bội của họ, không có khả năng chưa bao giờ lưu lại dấu vết phạm tội ở Giang Kinh; Nếu không phải đạo tặc chuyên nghiệp, thì rất khó giải thích những dụng cụ và hành động này, càng khó giải thích tại sao lại nhằm vào cô, nhằm vào hộp gỗ kia?"

Tôi thuận miệng nói: "Có thể là do Hoặc Tiểu Ngọc phái tới không." Nói ra cũng cảm thấy khá buồn cười, Hoắc Tiểu Ngọc là oán quỷ bát phụ trẻ tuổi, cho dù cô ta thỉnh thoảng có thể qua lại giữa Âm Dương giới và hiện thực giới, tưởng tượng cô ta thuê một đám cao thủ ăn trộm, thật sự hơi không tương xứng với "thân phận" của cô ta lắm.

Có gì không tương xứng chứ? Thông qua Công Điệt thao túng cương thi, điều động xương khô có thể qua lại hai thế giới, ở Âm Dương giới sát hại Địch Nhân Kiệt, sai khiến Hắc Vô Thường lấy mạng, chắn sóng điện thoại di động, khóa cổng tòa nhà giải phẫu, việc này ngoại trừ Hoắc Tiểu Ngọc cố gắng ngăn cả tôi và Lục Hổ chấp nhất điều tra, còn có thể là ai làm? Nếu cô ta có thể sai khiến nhiều quái vật qua lại hai thế giới như vậy, mua chuộc mấy vị đạo tặc chuyên nghiệp thấy tiền sáng mắt trong thế giới hiện thực thì có gì khó?

Lời Ba Du Sinh nói cắt đứt suy nghĩ của tôi: "Mặc kệ là ai phái tới, hiển nhiên có liên quan tới cảnh ngộ của cô, chỉ có điều chúng ta thật sự không có trong tay nhiều đầu mối lắm. . .Cô. . .Hai ngày nay, ổn chứ?" Tôi hiểu ý của ông ấy: Gần đây có gây họa gì không?

Xuyên qua cầu thang cửa sau phòng học, tôi có thể nhìn thấy mặt Dương Song Song cơ hồ muốn hôn dính lên sách, thở dài nói: "Ngoại trừ hơi bị chúng bạn xa lánh, bản thân trải qua cuộc sống tạm bợ này cũng không tệ lắm."

Chủ Nhật, 9 tháng 7, 2017

Đêm Mưa Tử Thần - 9.3

Chương 9 - Sao Băng Lặn (3)

Rời khỏi hiện trường đã quá nửa đêm. Hàn Ấn và Hạng Hạo Nhiên lại chạy về nhà Lâm Hoan tiếp tục giám thị. Trong khoảng thời gian ngắn vẫn chưa cách nào kết luận vụ án vừa xảy ra có phải sát thủ liên hoàn đang trừng phạt kẻ "Tà dâm" hay không, hơn nữa cho dù quấy rối Lâm Hoan không phải là sát thủ liên hoàn, vậy chắc chắn còn có người khác, Lâm Hoan vẫn đang trong tình trạng nguy hiểm. Dù sao bây giờ là rạng sáng, cũng không làm được gì nữa, mặt khác bên đội cảnh sát hai người cũng không tham dự vào được, dứt khoát trở về tiếp tục bảo vệ Lâm Hoan thôi.

Ngồi trong xe, chủ đề đương nhiên xoay quanh việc triển khai vụ án xảy ra nửa đêm đầu, thảo luận chốc lát, hai người đều thiên về loại giả thiết cuối cùng của Hàn Ấn -- giết người và bố trí hiện trường không phải cùng một người, sát thủ liên hoàn rất có khả năng đã hên xui may rủi hoàn thành kế hoạch giế người thứ chín.

Tâm trạng của Hàn Ấn nhìn như tốt hơn nhiều so với nửa đêm đầu, bởi vì có vụ án ban nãy, nghi ngờ về Hạng Hạo Nhiên đã được giải trừ. Anh vốn không nguyện nghi ngờ Hạng Hạo Nhiên, trong tiềm thức cũng không muốn Hạng Hạo Nhiên là hung thủ nhất. Anh không muốn nhìn thấy một cảnh sát ưu tú trẻ tuổi đầy hứa hẹn, chính trực quả cảm, liên tiếp lập chiến công, lại trải nỗi đau mất vợ, cuối cùng gánh lấy một kết cục bi thảm, hơn nữa với anh mà nói, xem như có ân Bá Lạc (người thời Xuân Thu, nước Tần, giỏi về xem tướng ngựa. Ngày nay dùng để chỉ người giỏi phát hiện, tiến cử, bồi dưỡng và sử dụng nhân tài, "Bá Lạc" không những chỉ cá nhân mà còn có thể dùng để chỉ tập thể), từ trong đáy lòng anh vô cùng cảm kích Hạng Hạo Nhiên.

Thứ Tư, 5 tháng 7, 2017

Sưu Quỷ Thực Lục 62

62,

"Các ngươi là ai?" Giọng tôi phát ra giống như đã lọt vào hai hố đen ngòm của sát thủ, dù sao tôi cũng không nghe được, thế cũng phải cảm tạ vật bài tiết nước bọt của bé Kim Tằm đáng yêu trên cổ, siết đến mức tôi có cảm giác đang treo cổ tự vẫn, huống chi là phát ra câu hỏi cao vút.

Hắc quỷ không mặt thế mà nghe được, nói: "Đi theo chúng tôi, một ngày nào đó cô sẽ biết rõ chúng tôi là ai, bây giờ không thể nói cho cô biết, vì thời cơ vẫn chưa chín muồi."

Chín muồi cái đầu đen của ngươi ấy! Xem ra mọi người trên khắp vũ trụ này đã học được biện pháp đối phó tôi, không muốn nói gì cho tôi biết thì cứ nói chưa chín muồi.

Đồng thời tôi cũng đã hiểu một chút, hai hắc quỷ này hiển nhiên không phải muốn giết tôi, họ giống các bộ xương khô lần trước, chẳng qua chỉ muốn bắt tôi đi. Nói vậy, mấy con cương thi kia, nói không chừng cũng chỉ muốn đánh ngất tôi, sau đó đưa đến đây.

Thậm chí, Hoắc Tiểu Ngọc bóp tôi, cũng không phải muốn bóp chết tôi, có lẽ cũng chỉ muốn bóp tôi xỉu, sau đó có thể giữ tôi lại thế giới này.

Tại sao?