Thứ Hai, 20 tháng 6, 2016

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội (2) - 4.4

Chương 4 - Số điện thoại thần bí

Từ cửa hàng vật liệu xây dựng đi ra, Ngải Tiểu Mỹ bảo tài xế chở họ đến tòa soạn báo sớm, cô nghĩ ấn theo quy định tòa soạn hẳn có lưu bản phô-tô-cóp-py giấy chứng minh của người đăng quảng cáo. Song Cố Phi Phi tỏ vẻ không mấy lạc quan, cái gọi là thám tử tư ở quốc nội căn bản không phải nghề nghiệp hợp pháp, tờ báo đăng quảng cáo như vậy bản thân nó đã sai quy định, còn có thể trông cậy vào thành viên nghiệp vụ quảng cáo này dựa theo quy định để ý đến nghiệp vụ?

Quả thật đã bị Cố Phi Phi nói trúng, tới tòa soạn báo, tìm được nhân viên nghiệp vụ phụ trách quảng cáo. Hắn đầu tiên là ấp úng cho biết giấy chứng minh photo có lẽ đã bị hắn làm mất, sau đó dưới sự chất vấn nghiêm khắc của Ngải Tiểu Mỹ, mới thẳng thắn cho biết khách hàng nói giấy chứng minh đã mất, hắn cũng không nằng nặc đòi thêm. Hỏi dáng vẻ của khách hàng, hắn cho biết quảng cáo đã bắt đầu đăng mấy tháng trước, dáng vẻ khách hàng hắn không còn nhớ rõ, hơn nữa anh bạn đó khi ấy đội nón và đeo kính đen, che hết cả nửa mặt.



Tức giận rời khỏi tòa soạn, Cố Phi Phi nghĩ tới hành tung của Vương Nguyệt, liền gọi điện thoại cho cửa hàng vật liệu xây dựng, nhân viên cửa hàng nói bà chủ vẫn chưa trở về. Cố Phi Phi lại hỏi từ sau khi Tô Đông xảy ra chuyện, Vương Nguyệt ở đâu. Nhân viên cửa hàng cho biết nghe Vương Nguyệt nói, mấy ngày nay bà ta đều ở nhà mẹ đẻ. Cố Phi Phi hỏi số điện thoại, bấm số qua đó, mẹ Vương Nguyệt nói, tối qua Vương Nguyệt không về, có lẽ đã quay về nhà mình ở.

Cố Phi Phi lại đến chỗ ở của Vương Nguyệt và Tô Đông, gõ cửa một hồi, không ai lên tiếng. Sợ xảy ra vấn đề, Cố Phi Phi nhanh chóng đưa người khoa kỹ thuật tới mở cửa phòng, kết quả vẫn không thấy bóng dáng Vương Nguyệt. Trong phòng sạch sẽ, không có dấu hiệu bị lục lọi, quần áo Vương Nguyệt đều ở đó.

Vương Nguyệt đến tột cùng đang ở đâu? Vụ cướp thật sự có liên quan gì đến bà ta không? Có khi nào bà ta đã sợ tội bỏ trốn?

Phía tổ chuyên án đang điều tra điện thoại thám tử đã lấy được tiến triển không tồi, họ phát hiện lịch sử kết nối chỉ nghe chứ không gọi, suy đoán đây chỉ là điện thoại dùng cho liên lạc nghiệp vụ, muốn truy xét được máy chủ chỉ có thể từ phía chủ gọi bắt đầu. Lần lượt liên lạc với những người gọi cho máy chủ, nhưng có lẽ kiêng kỵ bị người nhà biết có tiếp xúc với thám tử, cơ hồ tất cả mọi người cho biết gọi điện chỉ để tư vấn vài thứ linh tinh, chưa từng gặp chính thám tử, cuối cùng chỉ có một quý bà họ Vu tỏ vẻ nguyện ý hợp tác điều tra.

Bà Vu đến cục cảnh sát kể lại quá trình bà gặp mặt thám tử tư: Bà cũng tìm được tay thám tử này thông qua tờ báo một tuần trước, cũng muốn thu được chứng cứ ngoại tình của chồng. Bà và thám tử tự xưng Triệu sư phụ kia nói chuyện điện thoại, hẹn gặp mặt tại một quán cafe phụ cận quảng trường trung tâm. Sau khi gặp mặt, Triệu sư phụ sau khi đòi một ít tư liệu về chồng bà, yêu cầu đặc cọc phí phá án 500 đồng, bà Vu sảng khoái đồng ý. Sau đó, Triệu sư phụ tỏ vẻ muốn viết hóa đơn biên nhận đưa cho bà Vu, nhưng phải cùng hắn đến công ty lấy, bà Vu vì còn có việc khác, liền nói có biên lai hay không cũng được, Triệu sư phụ lại lần nữa dây dưa, vừa vặn bà Vu nhìn thấy một người quen, liền qua loa lấy lệ rồi đi. Cuối cùng bà Vu cho biết, Triệu sư phụ nhìn qua hơn ba mươi tuổi, mu bàn tay có một vết xăm, nhưng không thấy rõ đồ án.

Sau đó, bà Vu được yêu cầu hiệp trợ thầy vẽ chân dung mô phỏng của cục cảnh sát, vẽ ra chân dung phác họa của tay thám tử, nhưng trong khi đang tiến hành, bà nhận được một cú điện thoại, sau đó vẻ mặt liền mờ mịt nói: "Tại sao lại có cảnh sát tìm tôi vì chuyện điện thoại?"

Về số di động thần bí của tay thám tử, đã xuất hiện cục diện mang tính hí kịch.

Trong hố phân tự hoại của khu hộ lều sau khi phát hiện nữ giới bầm thây, vì để cho đội hình cảnh thị cục đặt tinh lực chuyên chú vào vụ cướp ngân hàng, lãnh đạo thị cục đầu tiên lựa chọn các nòng cốt trinh sát hình sự điều động từ các phân cục đến, tạo thành tổ chuyên án phá vụ án này. Nên sau khi nhân viên tổ chuyên án tập kết đúng hạn, nhanh chóng vùi đầu vào vụ án.

Theo điều tra cho thấy: Nạn nhân tên Tiết Yến, là một bà chủ gia đình, năm nay 42 tuổi, điều kiện gia đình ưu việt, chồng là tổng giám đốc tài vụ của một công ty lớn. Khoảng hai tuần trước, bà và người nhà mất liên lạc, khi ấy người nhà từng đến sở cảnh sát báo mất tích, sau đó sở cảnh sát đặt vài câu hỏi về thân quyến và quan hệ xã hội của bà ta, lại tra xét lịch sử nhắn tin di động, chưa từng phát hiện điểm gì đáng ngờ. Nhưng khi điều tra chi tiêu tài vụ của bà ta phát hiện, rạng sáng 2 giờ đến 6 giờ ngày kế sau khi bà ta mất tích, thẻ tín dụng mang theo bên mình đã bị phân ra rút nhiều lần, tổng số tiền rút là 19000 đồng.

Sau khi tổng hợp tin tức, sở cảnh sát cho rằng vụ án mất tích có ba phương hướng: Một, có khả năng nữ giới mất tích cùng tình nhân bỏ trốn; Hai, vì trong điều tra phát hiện chồng nữ giới mất tích có hành vi ngoại tình, hai vợ chồng vì vậy mà quan hệ xấu đi, sắp đến bờ vực ly hôn, liền nghi ngờ chồng nữ giới có khả năng mướn người giết vợ; Ba, khả năng gặp cướp, sau đó bị diệt khẩu.

Nhưng tình huống hiện thực là, không có bất kỳ chứng cứ gì ủng hộ hai loại khả năng trước, mà khi ấy thi thể của nữ giới mất tích cũng còn chưa xuất hiện, không có bằng chứng nào cho loại khả năng thứ ba, điều tra vụ án chỉ có thể tạm thời gác lại trước.

Song phía sở cảnh sát đã quên một thông tin, đó là lịch sử cuộc gọi điện thoại bàn trong nhà nữ giới mất tích, mà điểm này vừa vặn tổ chuyên án vừa mới thành lập không hề bỏ sót. Họ phát hiện ngày nữ giới mất tích, trước khi rời nhà từng dùng điện thoại bàn trong nhà gọi cho một số điện thoại, thời gian trò chuyện dài hơn mười phút, mà số gọi không thuộc về bạn bè thân thuộc nào của nạn nhân, tổ chuyên án nhận thức số điện thoại này hẳn cực kỳ mấu chốt. Giống với tổ chuyên án Tống Kim Thành lãnh đạo, họ cũng chọn từ lịch sử cuộc gọi tìm kiếm đầu mối, kết quả gọi điện thoại một lượt, lại gọi tới bà Vu này.

Cùng một số di động xuất hiện trong hai vụ án ác tính, chủ nhân của số điện thoại —— Cái tay được gọi là thám tử kia rất đáng nghi. Chẳng qua khiến tổ chi viện và tổ chuyên án không nghĩ ra là, trong án bầm thây là đương sự nữ giới bấm gọi điện, bản thân bị hại, tiền gửi ngân hàng trong thẻ tín dụng bị lấy; Mà trong vụ cướp ngân hàng mặc dù cùng là nữ giới đương sự bấm gọi điện, nhưng chồng bà ta bị hại, tiền mặt mới từ ngân hàng lấy ra bị cướp. Thoạt nhìn xuất hiện cuộc điện thoại chỉ là một loại trùng hợp, nhưng cuối cùng lại đều quy kết đến việc tiền tài bị cướp, tựa hồ dự báo giữa hai vụ án lại có mối liên hệ không rõ nào đó. Tóm lại, logic cực kỳ hỗn loạn, tổ chi viện và tổ chuyên án nhất thời rất khó lọc sạch đầu mối, cũng may có sự hiệp trợ đắc lực của bà Vu, bức họa phác thảo kẻ tình nghi thuận lợi hoàn thành, cũng nhanh chóng được gửi đến các phân cục và sở cảnh sát.

Đồng thời trong danh sách gửi xuống nhân viên hiệp tra còn có Vương Nguyệt, đối vợi sự mất tích đột ngột quỷ bí của bà ta, cảnh sát cũng chẳng hiểu ra sao. Tổng hợp thông tin khắp nơi cho thấy: Vương Nguyệt đã biết được hành vi ngoại tình của chồng, hơn nữa rất bất mãn với cách làm dùng danh nghĩa vay tiền lén chuyển dời tiền đến tài khoản của anh em mình của chồng, chứng tỏ bà cũng phát hiện chồng có khuynh hướng chuyển tài sản, từ hai điểm này mà nói, bà thật sự có động cơ mướn người giết chồng. Nhưng như Cố Phi Phi và Ngải Tiểu Mỹ thảo luận, bà ta nếu cuối cùng đã chọn điều tra thông qua thám tử để nắm giữ chủ động, cần gì phải mạo hiểm tử tội vẽ vời thêm chuyện chứ?

Vương Nguyệt, đến tột cùng là nạn nhân hay chủ mưu hành hung? Đối mặt với phản bội, bà ta chọn con đường lớn sáng ánh mặt trời của sinh tồn, hay con đường hủy diệt dẫn tới địa ngục? "Thám tử Conan" nói, chân tướng vĩnh viễn chỉ có một, nhưng hiện thực đơn giản hơn xa hí kịch, có những chân tướng vĩnh viễn không có đáp án, sẽ như cái chết khói bay tro tàn!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét