Thứ Tư, 8 tháng 6, 2016

Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội (2) - 3.9

Chương 9 - Lấy máu trả máu

Trong《 Kinh Thánh 》nói: Phàm làm ai đổ máu, máu của hắn tất cũng bị người làm đổ. Ngụ ý của những lời này đại khái giống với tư tưởng nhân quả báo ứng trong Phật giáo. Chẳng qua gã cuồng phanh xác John Magnotta mất hết nhân tính này chắc chắn không ngờ tới báo ứng của hắn lại tới nhanh như vậy, mà thủ đoạn bị trừng phạt còn thảm thiết hơn cả hắn làm người ta -- Sáng ngày kế tranh chấp lắng lại, một chủ trại nuôi cá ở ngoại ô, khi tung lưới bắt thì vớt được một túi nhựa lớn, bên trong là thi thể của John Magnotta.

Kiểm nghiệm xác do pháp y Lý và Cố Phi Phi cùng hoàn thành: Thi thể bị một cái cưa điện cắt rời đầu và tứ chi, dương vật cũng bị cắt, nhưng không tìm thấy trong túi, trừ thứ đó ra tất cả bộ phận và da thịt không bị thiếu. Bên mép vết cắt dương vật trên cơ thể phát hiện có chút máu màu đen, cũng là vết máu bầm, là dấu hiệu huyết dịch tuần hoàn, hơn nữa trên cổ tay và cổ chân người chết có vết trói rõ ràng, trên xương cổ tay phát hiện gãy xương tính ứng lực và dấu hiệu nứt xương nghiêm trọng, tổng hợp phán đoán: Nạn nhân khi còn sống đã bị cắt dương vật.



Trong cơ thể nạn nhân cũng phát hiện "Triazolam" còn sót lại, nhưng chỉ là lượng nhỏ, không đủ gây chết người. Nội tạng tim phổi thấy có hiện tượng co rút rõ ràng, dấu vết tụ máu trên cơ thể đặc biệt nhạt, nguyên nhân chết nghi ngờ là bị sốc do mất máu.

Thủ pháp phân thây cơ bản giống nhau, túi đựng xác và phương thức vứt xác hoàn toàn giống nhau, hơn nữa so sánh vết cắt cho thấy, dụng cụ phân thây cùng là cưa điện dùng trong hai vụ ăn thịt người liên tục xảy ra lúc trước. Pháp y Lý và Cố Phi Phi nhất trí chỉ ra: Hung thủ giết chết và tách rời John Magnotta, cũng chính là hung thủ án ăn thịt người liên hoàn!

Mặt khác, Ngải Tiểu Mỹ vẫn luôn canh cánh trong lòng việc hung thủ tìm được John Magnotta sớm hơn cảnh sát một bước, vì vậy cô lại phân tích kỹ thuật toàn diện cả trang chủ Facebook, rốt cuộc vạch ra nguyên do -- Hóa ra song song với trang giám thị của cô, còn tồn tại một kẻ giám thị kia, địa chỉ IP xác thực của kẻ giám thị này đã được che giấu hoàn mỹ!

Trong phòng hội nghị đội hình cảnh, Hàn Ấn một mình đứng trước bảng trắng, ngón tay nâng gọng kính, hai mắt nhìn chằm chằm vào bức ảnh bốn nạn nhân trên bảng trắng, suy nghĩ xuất thần.

Đây là thói quen của Hàn Ấn, khi vụ án lâm vào phức tạp rối ren cực độ, quỷ dị khác thường, đồng thời chân tướng dường như lại ẩn giấu trong những đầu mối này, anh sẽ chìm vào im lặng, tạo vách ngăn giữa mình và người khác, sắp xếp lại lần nữa tất cả chi tiết vụ án trong đại não, mà những lúc thế này, anh dường như sẽ luôn thu được một vài linh cảm, để miêu tả sinh động chân tướng.

Hung thủ chọn John Magnotta, nghĩa rằng tâm lý phạm tội nảy sinh biến chuyển, không chỉ là vấn đề giới tính, quan trọng hơn là thủ pháp phạm tội. Cắt sống dương vật, bỏ mặc cho nạn nhân chảy đến giọt máu cuối cùng mà chết, tâm lý ngược đãi này hung thủ trong hai vụ án trước chưa từng biểu hiện. Nhưng tại sao lại phát sinh chuyển biến như vậy? Dương vật đâu? Đã bị ăn sống sao? Nếu thế thì sẽ có liên quan đến "tình dục", chẳng lẽ hắn là một người song tính? Vì thấy "sự tích" của John Magnotta trên tin tức, mà nảy sinh sùng bái, rồi dùng ăn dương vật để giao hòa hai người?

Hàn Ấn quyết định thay đổi suy nghĩ.

Anh kéo bức ảnh của Tống Nam đến phía trên bức ảnh của John Magnotta, tiếp theo lại vẽ phía dưới ảnh của John Magnotta một dấu chấm hỏi thật to -- Tống Nam bị John Magnotta giết, John Magnotta lại bị hung thủ ăn thịt người giết chết, Tống Nam là người đầu tiên trên đường thẳng mắc xích này, chẳng lẽ cái chết của John Magnotta có liên quan đến Tống Nam? Vậy hung thủ ăn thịt người có quan hệ thế nào với Tống Nam chứ? Hắn đang báo thù cho Tống Nam sao? Hay vì Tống Nam cũng từng bị hắn xem là "con mồi", nhưng bị người ta đoạt trước, cho nên hắn muốn điên cuồng trả thù?

Hung thủ ăn thịt người trong hai vụ án trước chọn mục tiêu đều là gái mại dâm,điểm này trước đây được Hàn Ấn xem là tính chất đặc biệt chung của hai nạn nhân, vậy ngoại trừ việc lừa họ khá dễ dàng, còn có nguyên nhân khác không? Nếu Tống Nam cũng từng được xem là "Con mồi", vậy cô ấy có điểm giống nhau gì với gái mại dâm? Là việc từng trải nào đó, hay bộ phận cơ thể? Hàn Ấn cẩn thận so sánh ảnh của Tống Nam và các cô gái mại dâm kia, mặt mũi không giống, vóc dáng không giống, tướng mạo càng không giống, một diễm lệ, một thanh thuần.

Hàn Ấn đang tiến vào trạng thái quên mình, chuông điện thoại đột ngột kéo anh về hiện thực. Anh nhìn màn hình điện thoại, là Cao Tiến gọi, do dự một chút, mới nhấn nút nhận nghe. Lúc trước anh đã từng dặn dò, cố gắng đừng quấy rầy anh, lúc này gọi điện đến, chắc hẳn vụ án có phát hiện quan trọng. . .

Sự thực lần nào cũng chứng minh phán đoán và suy đoán của Hàn Ấn căn bản đều chuẩn xác, điều này làm cho Cao Tiến luôn mang hiềm khích với anh xấu hổ vạn phần, ông ta cũng càng thêm ảo não đã không chú trọng kiến nghị theo dõi "thủy lộ" của Hàn Ấn. Song thế giới này không có bán thuốc hối hận, quá khứ là quá khứ, muốn bù đắp chỉ có thể làm tốt những việc hiện giờ, cho nên ông ta quyết định càng phải chủ động tuân theo kiến nghị của Hàn Ấn, xâm nhập trao đổi với những nạn nhân tiềm tàng cũng chính là quần thể gái mại dâm vùng này, không ngờ tới đó lại mang đến cho Hàn Ấn đang đứng giữa cơn lốc suy nghĩ một "tia lửa".

Lúc này Cao Tiến đang ngồi trong phòng làm việc, cùng một cô gái tóc đỏ trẻ tuổi ăn mặc diễm lệ nói chuyện. Mặc dù cô gái này kiếm sống bằng nghề mại dâm, nhưng người ta là tới cung cấp đầu mối, Cao Tiến muốn mời cô ta đến phòng làm việc chứ không phải phòng xét hỏi hoặc phòng thẩm vấn, có thể sẽ thêm tôn trọng và thành khẩn chút, cũng tiện cho cô gái buông lỏng cảnh giác, báo cáo chi tiết đầu mối.

Thấy Hàn Ấn đi vào phòng làm việc, Cao Tiến vội vàng nhường chỗ ngồi, chỉ cô gái ngồi trên sofa cho khách, nói: "Hai ngày nay tôi thông qua một vài cửa ngõ, tìm vài 'cô gái' nói chuyện, trong đó có người báo cáo cô gái này trước đó đã xảy ra một chuyện tương tự, tôi cảm thấy rất khả nghi, muốn để cậu nghe chút xem có hữu dụng không, cụ thể hãy để cô ấy kể cho cậu."

Hàn Ấn đương nhiên biết ý nghĩa của "cô gái" theo như lời Cao Tiến nói, liền mỉm cười với cô gái đối diện nói: "Không sao đâu, cô thư giãn đi, nói rõ ràng mọi chuyện là đang giúp chúng tôi, vấn đề của cô chúng tôi không truy cứu."

Nghe Hàn Ấn nói vậy, cô gái vừa rồi vẻ mặt còn sợ hãi, thở phào một hơi, nhìn như tâm trạng đã thả lỏng không ít. Cô vén tóc mái, chần chừ một chút, nói: "Tôi để lại một ít thông tin tiếp khách trên mạng, khoảng nửa tháng trước, khoảng 7 giờ 40 phút tối, tôi nhận được một tin nhắn điện thoại, nói thấy thông tin của tôi trên mạng, hỏi tôi bây giờ có thể phục vụ hắn không, còn nói có thể cho tôi giá cao! Tôi đương nhiên đồng ý, kế tiếp chúng tôi lại thông qua tin nhắn trả giá, hắn bảo tôi đến cửa hông vườn thực vật dưới đèn đường thứ năm cạnh đường cái chờ hắn. . ."

"Đường cái kia khá vắng vẻ, không có camera theo dõi, đèn đường cũng tối, nếu kẻ gửi tin nhắn là người chúng ta muốn tìm, vậy có lẽ đây chính là phương thức và địa điểm hắn lừa những cô gái kia." Cao Tiến đúng lúc chen vào một câu giải thích, sau đó lại phất tay với cô gái, "Cô nói tiếp đi."

"Tôi khi ấy cũng không suy nghĩ nhiều, còn tưởng hắn muốn cùng tôi vào vườn thực vật làm chuyện này. . ." Cô gái cúi đầu có chút ngượng ngùng, cắn môi nói tiếp, "Tôi đợi ở địa điểm hẹn hơn mười phút cũng không thấy bóng ai, liền gửi tin nhắn cho hắn, hắn không trả lời, tôi liền dứt khoát bấm điện thoại gọi hắn, nhưng điện thoại báo chủ máy đã tắt điện thoại. Tôi thầm nghĩ nhất định là bị người ta lừa rồi, liền chuẩn bị rời đi, nhưng vừa đi được vài bước, liền cảm thấy phía sau có loại thanh âm của ô tô tăng tốc, cảm giác cách tôi cực kỳ gần. Tôi không dám quay đầu lại, theo bản năng nhảy xuống vỉa hè, kết quả vẫn bị xe quẹt cẳng chân một chút, tróc mất một mảng da to đây!"

Cô gái nói, thuận tay xắn ống quần bên trái lên, quả nhiên có một vết sẹo to. Hàn Ấn nhìn thoáng qua, ra hiệu cô ấy có thể buông ống quần xuống, sau đó nói: "Xe đó có đặc điểm gì?"

"Không biết, tôi khi ấy bị dọa choáng váng, cảm thấy tất cả trước mắt tối đen, căn bản không thấy rõ." Cô gái hít mũi, trừng mắt nói, "Song tôi mơ hồ nghe được hắn ở trong xe hét to một tiếng 'Đồ lừa đảo'."

"Đồ lừa đảo? Lừa hắn à?" Cao Tiến hỏi.

"Đâu có! Thật không có!" Cô gái hơi nâng cao giọng giải thích.

"Có thể trước đây không. . ."

Hàn Ấn còn chưa hỏi xong, cô gái liền dùng sức lắc đầu nói: "Trước kia tôi chưa hề lừa gạt ai cả! Không tin anh có thể nghe ngóng từ chỗ chị em tôi!"

"Trước kia cũng không có. . ." Hàn Ấn ngửa đầu cân nhắc chốc lát, "Vậy ngày đó cô có khác gì mọi ngày không?"

"Chắc không có gì khác đâu!" Cô gái do dự nói, "Chỉ trang điểm tươi hơn hình chút, rồi bình thường đều mặc váy ngắn, đêm đó trời hơi lạnh nên mặc quần, ngoài ra. . .Không có gì biến hóa cả!"

"Váy đổi thành quần? Việc này có liên quan không?" Cao Tiến nhìn về phía Hàn Ấn.

"Có lẽ thế, hai cô gái bị hại trước đó, khi mất tích quả thật đều mặc váy." Hàn Ấn cũng không chắc về vấn đề này.

Trong phòng làm việc im ắng trong chốc lát, Hàn Ấn nói với cô gái: "Cô cẩn thận nhớ lại xem, có chi tiết nào đặc biệt mà cô đã quên nói? Sao lại chọc giận người trong xe?"

"Thật không có. . ." Cô gái nhìn mũi chân mình chằm chằm như có chút oan ức, song giọng điệu bỗng nhiên dồn dập, "Đúng rồi, tôi nhớ ra rồi, có thể là vấn đề chiều cao của tôi! Thông tin tôi đăng trên mạng có nói tôi làm người mẫu, thân cao trên 1m70, kỳ thật đều là tôi nói bừa, tôi mới hơn 1m60 một chút, song bình thường đều mang 'Giày Platform', ừm, chính là loại giày gót siêu cao, mang vào nhìn rất cao. Nhưng đêm đó, chân tôi hơi khó chịu, mang một đôi giày cao chỉ bằng phân nửa đôi kia, nhìn khá thấp, có thể là nguyên nhân này không?"

"Đồ lừa đảo. . .Gót giày. . .Cao hơn 1m70. . ." Hàn Ấn cau mày lặp đi lặp lại, tựa hồ vấn đề chiều cao và gót giày đúng là một vấn đề, việc này chứng minh thông tin cô gái vừa nhắc đã kích thích thần kinh của anh. Quả nhiên, chốc lát sau, tiếng lẩm bẩm của Hàn Ấn tăng cao, trong ánh mắt mang theo tia sáng mừng rỡ khó ức chế.

Trong phòng hội nghị, ánh mắt của đám người Cao Tiến và Cố Phi Phi sốt ruột, vì Hàn Ấn sắp công bố diện mục thực sự của ác ma ăn thịt người.

Hàn Ấn dùng bút lông đen, vẽ trên bảng trắng một vòng tròn, khoanh ảnh của hai gái mại dâm bị hại trước đó lại, nói: "Tôi vẫn tưởng rằng, thân phận cung cấp phục vụ tình dục, là tính chất đặc biệt chung của họ, nhưng sự thật không phải như vậy, thật sự hấp dẫn hung thủ, là vóc dáng thoạt nhìn bốc lửa khỏe mạnh và chiều cao của họ. Cho nên trong cả quá trình phạm tội, hung thủ ngoại trừ muốn tìm kiếm cảm giác khống chế và chiếm hữu nữ giới ra, đồng thời còn vọng tưởng dùng việc này hấp thu năng lượng của họ, bởi vì tinh thần và thể xác khỏe mạnh cùng chiều cao, là những đặc thù hắn không có được. Vì vậy hiện giờ tôi có thể hoàn toàn xác nhận, cũng là một điểm tôi từng đề cập tới trong đặc tả lúc trước, hung thủ nhất định là một người đàn ông tướng mạo rất tệ, vóc người gầy yếu, chiều cao thấp bé."

"Về điểm này chúng ta gác lại trước, nói trở về cái chết của hắn." Hàn Ấn đưa tay chỉ ảnh John Magnotta trên bảng trắng, "Gã đương nhiên chết không đáng tiếc, thậm chí vì điểm này mà chúng ta nảy sinh chút đồng cảm với hung thủ, hắn trở thành người như hôm nay, là kinh nghiệm phát triển sai trái đã làm hắn biến chất. Đương nhiên, cho dù như vậy, hành vi của hắn không đáng nhận được chút tha thứ nào, do đó đồng cảm của tôi kỳ thật đến từ hành vi đòi lại công đạo cho Tống Nam của hắn. Vậy, đây là chủ ý của hắn, hay chỉ là kết quả gián tiếp tạo thành?

"Về động cơ hung thủ hành hạ John Magnotta đến chết, tôi từng cân nhắc rất nhiều loại khả năng, nhưng tôi đã xác nhận ở đặc tả tội phạm trước đó, khi bóng dáng người kia bắt đầu lóe lên trong đầu tôi, tôi đột nhiên tỉnh ngộ, đó cũng là 'Yêu', là một loại phương thức hắn biểu đạt tình yêu với 'Tống Nam' —— John Magnotta tàn sát tình yêu trong lòng hắn, hắn sẽ ngược sát gã gấp 10 lần thế."

Hàn Ấn đảo mắt nhìn mọi người xung quanh, thần sắc trịnh trọng nói: "Tôi muốn kết hợp hai phân tích vừa rồi lại, các vị cũng có thể đã đoán được thân phận của hung thủ ăn thịt người rồi nhỉ. . ." Hàn Ấn nhấn giọng, "Đúng! Người vừa thiếu hụt vẻ bề ngoài, lại đồng thời có xuất hiện giao điểm với Tống Nam, chính là Issei Sagawa!"

"Không đúng! Cậu đã cho rằng gã thích phụ nữ vóc người nóng bỏng, cao gầy, vậy sao lại thích Tống Nam chứ? Tống Nam vóc người rất lùn mà." Hàn Ấn vừa dứt lời, Cao Tiến lập tức không nhịn được đưa ra nghi vấn.

"Suy nghĩ xem, thời gian đẹp nhất của đời người là khi nào?" Hàn Ấn hỏi câu này kỳ thật là vấn đề lúc trước anh đã vứt cho mình, đương nhiên anh hiện giờ đã có đáp án, "Là thời thanh xuân! Mà đối với một thiếu niên bề ngoài bị mọi người khinh bỉ, khoảng thời gian này như một cơn ác mộng, là năm tháng uổng hoài khô khốc, chết lặng, ngấm ngầm chịu đựng! Cho nên khi gã quyết định thỏa mãn tất cả những dục vọng của mình, gã muốn tìm về thanh xuân, tìm được sự đơn thuần và sức sống mình chưa bao giờ có được, Tống Nam thì vừa vặn cho gã một khuôn mặt như vậy!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét