Thứ Ba, 24 tháng 11, 2020

Sưu Quỷ Thực Lục 125

 125,


Thình lình, Hoắc Tiểu Ngọc một mực tấn công thầy Phùng chợt chuyển mũi dao, cuối cùng đâm về hướng Doanh Chính, Doanh Chính cả kinh, nhất thời lui ra mấy bước: "Mông Điềm, không ngờ những năm gần đây công lực của ngươi đã tiến bộ không ít, cũng có thể trong vào nửa khắc đã chuyển sang khống chế Hoắc Tiểu Ngọc!"


Đang khi nói chuyện, Hoắc Tiểu Ngọc lại công kích thêm mấy chiêu về phía Doanh Chính. Đều là từng chiêu lấy mệnh.


Tôi và Lục Hổ vội vàng dùng sâm trúc và Tiệt Ngọc kiếm đẩy lùi đám hoạt tử nhân này.


Thầy Phùng tiếp tục chuyên tâm đọc chú ngữ, Doanh Chính vừa chống đỡ, cũng vừa niệm chú, không lâu, Hoắc Tiểu Ngọc lại đột ngột xoay người chém ra một đao với thầy Phùng.


Sau mấy chiêu, lại xoay người tiến công Doanh Chính.


Tôi rốt cuộc đã hiểu ra, Doanh Chính và thầy Phùng, hai đại pháp sư này, đang dùng Hoắc Tiểu Ngọc làm môi giới, tiến hành giao tranh pháp lực! Hoắc Tiểu Ngọc đáng thương, giờ phút này, chỉ như tượng gỗ, bị hai luồng sức mạnh cường đại lại vô hình thao túng.


Hoắc Tiểu Ngọc ra chiêu càng lúc càng nhanh, sắc mặt thầy Phùng và Doanh Chính cũng càng ngày càng nghiêm trọng, vừa xuất ra bản lĩnh cả người chống đỡ, vừa phải chuyên tâm niệm ra chú ngữ chuẩn xác.


Sau khi Tôi và Lục Hổ lại đẩy lùi một bộ cương thi nữa, trong đầu nảy ra một ý tưởng, tôi nhẹ giọng nói: "Cậu xem, họ đấu pháp, dường như cần phải rất tập trung mới được, đáng tiếc chúng ta không thể giúp, bởi vì bất kỳ động tác nào đều bị Doanh Chính nhìn thấy. Nhưng nếu từ sau lưng đột ngột tập kích hắn, hắn chắc chắn sẽ khó lòng phòng bị, vừa bị phân tâm, thầy Phùng có thể đắc thắng rồi!"


"Cậu cứ việc nói thẳng đi, làm sao tập kích được hắn từ sau lưng?"


Tôi nói: "Tự cậu phải đảm bảo an toàn, tớ thực hiện kế hoạch —— tớ chuẩn bị tiến vào Âm Linh giới trước, đi vài bước, sau đó nhảy ra từ sau lưng Doanh Chính."


Lục Hổ cả kinh: "Chiêu này quá tuyệt..."


Tôi nói: "Không phải phát minh mới của tớ đâu. Hoắc Tiểu Ngọc tiến vào tòa nhà như thế đó."


"Nhưng chẳng phải Âm Linh giới có rất nhiều quân của quỷ vương sao?"


"Cậu nhìn tớ này, vẫn mang diện mạo của Hoắc Tiểu Ngọc, đám người của Quỷ Vương sẽ không nhận ra tớ đâu." Tôi cầm tay Lục Hổ. "Cậu nhất định phải đảm bảo an toàn."


Lục Hổ nói: "Cậu mới càng phải bảo trọng!"


Sau khi đầu óc trống rỗng trong nháy mắt, chân của tôi đã đặt lên mảnh đất Vị Ương của Âm Linh giới.


Ai ngờ tôi còn chưa đứng vững, một cái lưới lớn đã từ trên trời giáng xuống, chụp lấy tôi chặt chẽ kín mít.


"Âu Dương cô nương, lại gặp mặt rồi!" Thanh âm của tên cáo già Đông Phương Không Sóc này đang chào đón tôi. "Chúng ta có một câu gọi là 'Tự chui đầu vào lưới', trong từ điển Thượng giới các người có không?"


"Là từ điển thành ngữ." Tôi sửa lỗi nói. Ngẫm lại kinh nghiệm giao thiệp cùng Đông Phương Không Sóc, chẳng những là tự chui đầu vào lưới, hơn nữa còn là liên tục hai lần tự chui đầu vào lưới!


Điều này sao có thể? Tôi rõ ràng vẫn mang dung mạo và trang phục của Hoắc Tiểu Ngọc! Bộ hạ của Doanh Chính và Quỷ Vương, nhất định có phương thức liên lạc khác.


"Thả ta ra đi! Ta là Hoắc Tiểu Ngọc, Doanh Chính phát ta truyền tin gấp cho Quỷ Vương." Tôi tiếp tục cố gắng che giấu, bắt đầu dùng sâm trúc cắt lưới.


"Cô nương như vậy là không đúng rồi, nếu đã bị nhìn thấu, cần gì ngụy trang thêm nữa?" Đông Phương Không Sóc nói. "Ngươi cũng không cần lãng phí sức lực nữa, đây là lưới kim tằm ti, ngươi hẳn đã sớm biết, kim tằm ti cứng cáp vô cùng, dao sắc cũng không thể cắt đứt, càng không cần phải nói tới một cây sâm trúc."


"Lại bắt đầu ba hoa rồi. Kim tằm ti gặp Tiệt Ngọc kiếm thì sao đây?" Tôi hỏi.


Đông Phương Không Sóc nói: "Nhưng mà ngươi không có Tiệt Ngọc kiếm."


"Ta có." Khoảnh khắc Lục Hổ nói hai chữ này, đã cắt mở Kim Tằm ti thành một cái lỗ lớn, cũng đủ cho hai Hoắc Tiểu Ngọc chui ra.


"Bắt lấy!" Đông Phương Không Sóc kêu lên, "Bắt lấy hắn!"


Hai người chúng tôi khẩn cấp chui về hành lang tòa nhà giải phẫu.


"Nguy hiểm thật!" Tôi vỗ ngực. "May mà cậu tới cứu tớ... Làm sao cậu biết tớ sẽ gặp nguy hiểm?"


Lục Hổ nói: "Tớ chỉ lo lắng, nên đi theo. Xem ra tớ và cậu tuyệt đối không thể đến Âm Linh giới nữa."


Trong hành lang, vẫn đao quang kiếm ảnh, Hoắc Tiểu Ngọc biểu diễn võ thuật. Hiển nhiên, Thủ Linh Nô và Doanh Chính cũng không rối loạn vị trí, thắng bại chưa phân.


Tôi nhìn cánh cửa tòa nhà sâu tối đầu kia hành lang, nói: "Thật hy vọng lúc này có thiên binh thiên tướng đột nhiên xuất hiện sau lưng Doanh Chính..."


Không biết có phải tôi đã tu luyện tới cảnh giới đại pháp sư, "chú ngữ" của tôi chỉ đọc một nửa, cửa tòa nhà đã "ầm" một cái bị đẩy ra, hai bóng người xông thẳng tới, cùng đụng vào lưng Doanh Chính đang tập trung tinh thần đấu pháp.


Doanh Chính lảo đảo một cái, cố gắng ổn định thân hình, nhưng tiềm lực của hai thiên binh thiên tướng này quá lớn, y rốt cuộc vẫn té ngã xuống đất, chờ lúc y ngẩng đầu muốn đứng dậy, đao nhọn của Hoắc Tiểu Ngọc đã nhắm ngay cổ họng của y.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét