Thứ Ba, 7 tháng 4, 2020

Sưu Quỷ Thực Lục 117

117,

Ngày 24 tháng 10

Bởi vì hôm nay là chủ nhật, tôi như thường lệ có thể ngủ thẳng đến giữa trưa, đang cân nhắc có nên ngủ hết luôn buổi trưa hay không, đột nhiên cảm giác giường đang rung lắc kịch liệt.

"Động đất hả?" Tôi hỏi bạn cùng ký túc xá.

"Biết còn cách kỳ thi giữa kỳ có vài ngày nữa không? Sao cậu còn có thể ngủ như vậy?" Hóa ra là Dương Song Song đang lắc giường của tôi.

Tôi nói: "Ngày tớ thi tốt nghiệp còn suýt nữa ngủ quên, chỉ là thi giữa kỳ thôi...Ừm, đây là gì?" Tôi phát hiện dưới gối lộ ra một mẩu giấy.

Rút tờ giấy được gấp đôi ra, phía trên là vài chữ viết rắn rỏi xinh đẹp:

Lục Sắc, ngày 13 tháng 7 năm 2010

Cố Chí Hào, ngày 21 tháng 8 năm 2010

Thư Đào, ngày 28 tháng 9 năm 2010

Lục Hổ, ngày 5 tháng 11 năm 2010

Hồng Xán, ngày 25 tháng 12 năm 2011

Dư Tĩnh Hoa, ngày 8 tháng 1 năm 2010

Vĩnh Trí, ngày 17 tháng 2 năm 2011

Nguyên Hạo, ngày 10 tháng 5 năm 2011

Kinh Tắc Cương, ngày 10 tháng 5 năm 2011

Bạch Liên, ngày 11 tháng 5 năm 2011

Lý Tiểu Long, ngày 16 tháng 6 năm 2011

Âu Dương Phi, ngày 16 tháng 6 năm 2011

Tôi và Dương Song Song cùng đọc xong, cùng nói: "Thầy Phùng!"



"Má ơi!" Tôi kêu lên, "Hôm qua áo gối khăn trải giường của tớ đều mới giặt xong, mới thay xong, cho nên tớ có thể cam đoan tối hôm qua trước khi ngủ dưới gối không hề có tờ giấy này!"

Dương Song Song cũng tỏ vẻ kinh dị nói: "Chứng tỏ, thầy Phùng nhét tờ giấy này đầu giường cậu lúc cậu đang ngủ say đó!"

Chúng tôi đồng thanh hỏi: "Ông ấy vào bằng cách nào?!"

Hai người ngơ ngẩn, Dương Song Song nói: "Thế nhưng, thầy Phùng là Thủ Linh Nô..."

"Có lý, ông ấy không phải ông già lưu manh bình thường...Nếu ông ấy có ý xấu." Tôi chỉ chỉ cửa sổ, "Tên trộm đêm hôm đó chính là im hơi lặng tiếng từ cửa sổ mò vào như vậy, hơn nữa thằng đó chẳng qua là một kẻ phàm phu tục tử, tớ tin rằng năng lực của thầy Phùng lơn hơn nhiều so với tên trộm kia. Nhưng tại sao ông ấy phải lén lén lút lút như vậy chứ? Không thể gửi mail được sao?"

Song Song rất nghiêm túc nhìn tôi, tôi lập tức hiểu ra, cô ấy đang nói: "Có phải cậu còn chưa tỉnh ngủ không?" Tôi vội vàng nói: "À,đúng rồi, nhà ông ấy căn bản không có máy tính."

"Mặt khác, ông ấy chắc chắn cảm thấy email hoặc QQ gì đó đều không an toàn, tin tức bí mật rất dễ bị chặn bắt. Nếu Doanh Chính có thể làm nhiễu sóng điện thoại di động, thì muốn trộm thư hoặc trộm tài khoản vân vân, hẳn cũng không khó gì." Dương Song Song nói, lại đọc lại mảnh giấy lần nữa.

Tôi từ trong ngăn kéo lấy ra danh sách và ngày tháng ban đầu, đương nhiên, đây chỉ là hình thức, dựa vào câu nói văn thơ của thầy Phùng, những cái tên và thời gian này đã sớm khắc sâu trong đầu tôi:

Mộ Lục Sắc, sinh năm 1993, mất ngày 13 tháng 7 năm 2010

Mộ Cố Chí Hào, sinh năm 1991, mất ngày 21 tháng 8 năm 2010

Mộ Thư Đào, sinh năm 1992, mất ngày 28 tháng 9 năm 2010

Mộ Lục Hổ, sinh năm 1993, mất ngày 4 tháng 11 năm 2010

Mộ Dư Tĩnh Hoa, sinh năm 1989, mất ngày 24 tháng 12 năm 2010

Mộ Vĩnh Trí, sinh năm 1990, mất ngày 31 tháng 1 năm 2011

Mộ Hồng Xán, sinh năm 1994, mất ngày 25 tháng 2 năm 2011

Mộ Nguyên Hạo, sinh năm 1989, mất ngày 18 tháng 5 năm 2011

Mộ Kinh Tắc Cương, sinh năm 1989, mất ngày 18 tháng 5 năm 2011

Mộ Bạch Liên, sinh năm 1994, mất ngày 18 tháng 5 năm 2011

Mộ Lý Tiểu Long, sinh năm 1992, mất ngày 16 tháng 6 năm 2011

Mộ Âu Dương Phi, sinh năm 1993, mất ngày 16 tháng 6 năm 2011

Quả nhiên, trên bia mộ, tử kỳ của Lục Sắc, Cố Chí Hào và Thư Đào là chuẩn xác, tử kỳ mà tôi mất thật nhiều công sức suy ra được cũng là chuẩn xác, bảy người ở giữa, thời gian trên bia mộ, cùng tương ứng với tử kỳ của Sưu Quỷ Sử nhiều ít đều có chênh lệch, thậm chí ngay cả thứ tự chết cũng khác nhau. Nếu giả thiết của chúng tôi thành lập, tử kỳ của người ứng cử và tử kỳ của tiền bối Sưu Quỷ Sử lần lượt tương ứng, chứng tỏ quỷ vương và quân sư đầu chó của hắn, quả thật đã dùng thủ thuật che mắt, dựng những bia mộ này để mê hoặc mắt âm dương của tôi.

Song Song trầm tư nói: "Nhưng mà, tại sao quỷ vương lại muốn mất nhiều công sức như vậy, xây những bia mộ này, bị cậu nhìn thấy, tại sao không dứt khoát không đề cập tới luôn? Không phải sẽ càng bí ẩn hơn sao?"

Tôi suy nghĩ một chút nói: "Vấn đề này thật sự có hơi khó...Có lẽ, họ biết, sau khi những người ứng cử trước bị hại, nhất định sẽ khiến Thủ Linh Nô chú ý, Thủ Linh Nô sẽ từ từ lần mò ra quy luật, hiệu quả ngăn cản họ hành hung; Mà thiết lập những bia mộ giả, để đôi mắt ngốc của tớ nhìn thấy, chúng ta sẽ thật sự dựa theo thời gian và trình tự này để phòng bị hung án phát sinh, kết quả khó lòng phòng bị, hơn nữa ngay cả bản thân cũng bị hồ đồ, thậm chí, hoàn toàn không tin rằng trong đó có bất kỳ quy luật nào. Cũng do chúng ta may mắn, sau khi vào Vân Mộng nhận được nhiều đầu mối hơn, mới có suy đoán mới. Tớ tin, thời gian lần này thầy Phùng cho chúng ta, là thời gian Doanh Chính hành hung thật sự!"

Dương Song Song nói: "Thầy Phùng cũng thật vất vả, trong vòng một ngày đã đối chiếu tất cả người ứng cử và Sưu Quỷ Sử đã mất. Tin rằng nhiều năm trôi qua như vậy, vì quan hệ di truyền mẫu hệ, có vài dòng họ đã thay đổi rất nhiều."

"Trái lại tớ cảm thấy, chuyện dò số đối chiếu này, ông ấy sau khi lấy được hộp gỗ đã bắt đầu tiến hành, đây là công việc quan trong nhất ông lão ấy làm mỗi trăm năm qua mà."

Lúc này, trong đầu tôi không gạt qua được một suy nghĩ, 'tử kỳ' dự kiến của Lục Hổ, chỉ chậm hơn so với trên bia mộ 'ghi lại' có một ngày.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét